Chỉ nghĩ thế thôi là tôi bật dậy luôn, đấy là cách tôi chiến thắng được thói quen ngủ nướng trước kia của mình.
Mỗi sáng tôi thường dậy sớm và đúng giờ.
Tôi tưởng tượng ra một thằng giàu và một thằng nghèo.
Thằng giàu – Ăn mặc tất sang trọng trong bộ vest đen, đeo đồng hồ đắt tiền sáng loáng.
Thằng nghèo – Ăn mặc rách rướu, bốc mùi, tóc tai bù xù.
Sáng mơ mắt mờ màng, thằng nghèo luôn nằm cạnh tôi, nó luôn miệng bảo tôi cứ ngủ tiếp đi.
Trong khi thằng giàu nó bảo: “Mày muốn nghèo như nó thì cứ biệc ngủ tiếp, tao đi kiếm tiền đây“.
Chỉ nghĩ thế thôi là tôi bật dậy luôn, đấy là cách tôi chiến thắng được thói quen ngủ nướng trước kia của mình.
Vậy đó: “Một người ngủ đến 12 giờ mỗi ngày thì sao có thể cạnh tranh được với một người chỉ ngủ 4 giờ“.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét